Con đừng suy nghĩ nhiều về chỗ đứng.
Hãy nghĩ suy nên đứng thế nào...
Đứng thẳng người chỗ thấp cũng cao.
Đứng khom lưng trên cao thành thấp!
Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016
Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015
AI CÒN MẸ XIN ĐỪNG LÀM MẸ KHÓC ĐỪNG ĐỂ BUỒN LÊN MẮT MẸ NGHE KHÔNG…!
AI CÒN MẸ
XIN ĐỪNG LÀM MẸ KHÓC
ĐỪNG ĐỂ BUỒN LÊN MẮT MẸ NGHE KHÔNG…
ĐỪNG ĐỂ BUỒN LÊN MẮT MẸ NGHE KHÔNG…
Trải qua những tháng ngày đau khổ, tuyệt vọng,
tôi đã nhận ra được vài bài học quan trọng giúp mình và có thể cả những người
khác vượt qua được khó khăn lớn nhất của cuộc đời cũng như hàn gắn vết thương
lòng.
Mẹ tôi qua đời khi mới 48
tuổi. Còn tôi mới 24. Thực tế thì chúng tôi biết sớm muộn gì điều này cũng xảy
đến, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Mẹ bị ung thư phổi ở giai đoạn cuối. Mẹ
sẽ không thể chờ được đến ngày kỷ niệm 30 năm ngày cưới của mình.
Tôi
phải đối mặt với sự thật đau lòng rằng mẹ ra đi khi còn quá trẻ. Tôi nhận ra mẹ
sẽ chẳng bao giờ còn có cơ hội được nhìn thấy chị em tôi bước vào lễ đường, hay
trở thành bà của lũ trẻ khi chúng ra đời. Và tôi hiểu mẹ sẽ không bao giờ ở bên
cạnh giúp tôi vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời. Tôi bắt đầu
nghĩ về mẹ mỗi sáng thức dậy và mọi ý nghĩ về bà chỉ tan đi khi tôi chìm vào
giấc ngủ.
Trải
qua những tháng ngày đau khổ, tuyệt vọng, tôi đã nhận ra được vài bài học quan
trọng giúp mình và có thể cả những người khác vượt qua được khó khăn lớn nhất
của cuộc đời cũng như hàn gắn vết thương lòng.
1.
Không có gì là mãi mãi
Mưa
rơi rồi lại ngừng. Bạn bị thương, rồi vết thương cũng lành. Đêm tàn, bình minh
lại tới. Quãng thời gian tồi tệ cũng sẽ có lúc trở nên tốt đẹp hơn. Chẳng có gì
là mãi mãi. Cuộc đời không chỉ có những điều tốt đẹp và tồi tệ, vì thế tất cả
chúng ta hãy luôn mỉm cười “dẫu chỉ còn một ngày để sống”.
2.
Tình yêu mạnh hơn cái chết
Tình
yêu tôi dành cho mẹ sẽ tiếp tục và kéo dài cho đến khi tôi giã từ cõi đời này.
Mỗi lần nhìn vào trong gương, tôi lại thấy hình ảnh của mẹ trong chính con
người mình. Mẹ vẫn còn sống trong trái tim chúng tôi. Khi tôi lắng nghe giai
điệu du dương mà chúng tôi thường hay nghe, tôi lại cảm thấy mẹ đang ở bên
cạnh. Cái chết không chia lìa được tình yêu chúng tôi dành cho mẹ.
3. Ký
ức luôn đáng trân trọng
Ký ức
ùa về trong tâm trí tôi bất cứ lúc nào. Và thường kỷ niệm êm đẹp trước khi bác
sĩ chẩn đoán mẹ bị bệnh sẽ đến nhiều hơn. Điều đó không có nghĩa là tôi quên
những ngày đen tối trong cuộc đời mình. Chúng tôi đã cùng cười, cùng khóc, và
chia sẻ tất cả mọi buồn vui trong cuộc sống, nhưng bộ nhớ của tôi sẽ mãi lưu
giữ những khoảnh khắc tuyệt vời trước khi mẹ ra đi chỉ vài phút.
Tôi biết có cái gì đó không đúng. Mẹ đã được đưa vào phòng cấp
cứu, nhịp tim và huyết áp đều tụt xuống mức nguy hiểm. Tim tôi như muốn nhảy ra
khỏi lồng ngực, tôi nắm lấy tay mẹ. Và tôi sẽ không bao giờ quên được ánh mắt
của mẹ khi siết chặt bàn tay tôi nói: “Mẹ
yêu các con rất nhiều”. Trong
giây phút đó, tôi chợt nhận ra tình yêu mà mẹ dành cho mình suốt 24 năm qua, nó
nhiều hơn tất cả những gì mà tôi có thể nhận được trong suốt cuộc đời mình cả
từ nay về sau.
4.
Luôn có những điều nằm ngoài tầm kiểm soát
Chứng
kiến người mình yêu thương phải chịu đựng đau khổ là một trong những điều tồi
tệ nhất. Tất cả những gì bạn có thể làm là ở bên họ, nắm lấy tay họ và cố gắng
làm cho họ cười. Cảm giác vô cùng bất lực khi bạn không thể làm gì cho họ. Bạn
muốn gánh lấy nỗi đau họ đang mang, nhưng việc này nằm ngoài tầm kiểm soát của
bạn. Tôi đã chiến đấu không ngừng để cố gắng cứu mẹ thoát khỏi căn bệnh ấy
nhưng không thể. Điều duy nhất mà tôi có thể làm là để mẹ biết tôi yêu mẹ đến
nhường nào.
5. Âm
nhạc xoa dịu nỗi đau
Bản
thân tôi là một người yêu âm nhạc. Tôi yêu những bài hát với có ý nghĩa sâu
sắc. Bài hát khiến tôi mỉm cười ngay khi tâm trạng tồi tệ nhất là “Dấu chân
trên cát” của Lenoa Lewis. Nó nhắc tôi rằng mẹ luôn ở bên cạnh tôi cho đến hết
phần đời còn lại của mình.
Elton
John từng nói: “Âm nhạc có sức mạnh chữa lành vết thương. Nó có khả năng mang
“con người” thoát ra ra khỏi chính bản thân họ trong vài giờ”.
6.
Cuộc sống vô cùng ngắn ngủi, vì thế hãy sống trọn từng giây
Sau
mất mát to lớn ấy, tôi thường tự mình làm một số việc nhất định và luôn nghĩ
rằng thật không công bằng khi mẹ không ở đây để tận hưởng những điều tốt đẹp mà
cuộc sống mang lại. Tôi làm những điều mẹ thích, hay những điều tôi thích một
cách chăm chỉ hơn những gì tôi đã từng làm. Cuộc sống quả là ngắn ngủi, vì thế
phải sống trọn từng giây sao cho ý nghĩa là điều tôi nhận ra sau khi mẹ ra đi. Đó
cũng là lý do giúp tôi đứng dậy bước ra ngoài nhìn ánh sáng mặt trời.
7.
Đối với thế giới bạn có thể là một người, nhưng đối với một người bạn là cả thế
giới
Sau
khi mẹ tôi qua đời, tôi cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ nên chia sẻ câu
chuyện của mình với bất cứ ai muốn lắng nghe. Thậm chí tôi đi xa để viết và
xuất bản một cuốn sách. Tôi chỉ nghĩ đơn giản mình nên làm điều gì đó để vượt
qua quãng thời gian tồi tệ nhất của cuộc đời hơn là có thể giúp ai đó có hoàn
cảnh tương tự.
Thế rồi bỗng nhiên tôi nhận được một tin nhắn trực tuyến từ một
người trên mạng xã hội. Họ nói rằng câu chuyện về mẹ tôi đã truyền cảm hứng cho
họ như thế nào. Nhiều người lạ cũng tìm đến tôi và kể cho tôi nghe tôi đã giúp
đỡ họ như thế nào và đây chính là phần thưởng lớn nhất mà tôi nhận được.
sưu tầm
Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015
HỌC LÀM NGƯỜI...!
Thứ nhất, “học nhận lỗi“. Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.
Thứ hai, “học nhu hòa“. Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời con người ta mới có thể tồn tại lâu dài được. Tâm nhu hòa là một tiến bộ lớn trong việc tu tập.
Thứ ba, “học nhẫn nhục“. Thế gian này nếu nhẫn được một chút thì sóng yên bể lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Nhẫn, vạn sự được tiêu trừ. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.
Thứ ba, “học nhẫn nhục“. Thế gian này nếu nhẫn được một chút thì sóng yên bể lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Nhẫn, vạn sự được tiêu trừ. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.
Thứ tư, “học thấu hiểu“. Thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
Thứ năm, “học buông bỏ“. Cuộc đời như một chiếc vali, lúc cần thì xách lên, không cần dùng nữa thì đặt nó xuống, lúc cần đặt xuống thì lại không đặt xuống, giống như kéo một túi hành lý nặng nề không tự tại chút nào cả. Năm tháng cuộc đời có hạn, nhận lỗi, tôn trọng, bao dung, mới làm cho người ta chấp nhận mình, biết buông bỏ thì mới tự tại được!
Thứ sáu, “học cảm động”. Nhìn thấy ưu điểm của người khác chúng ta nên hoan hỷ, nhìn thấy điều không may của người khác nên cảm động. Cảm động là tâm thương yêu, tâm Bồ tát, tâm Bồ đề; trong cuộc đời mấy mươi năm của tôi, có rất nhiều câu chuyện, nhiềulời nói làm tôi cảm động, cho nên tôi cũng rất nỗ lực tìm cách làm cho người khác cảm động.
Thứ bảy, “học sinh tồn”. Để sinh tồn, chúng ta phải duy trì bảo vệ thân thể khỏe mạnh; thân thể khỏe mạnh không những có lợi cho bản thân, mà còn làm cho gia đình, bạn bè yên tâm, cho nên đó cũng là hành vi hiếu đễ với người thân.
Nguồn sưu tầm
Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015
MƯỜI ĐIỀU TẠO NÊN SỐ PHẬN!
Chào các bạn!
Sách nói lúc đầu để phục vụ cho những anh chị em khiếm thị, đây là một bước tiến rất lớn đối với những người khiếm thị, họ có thể "cảm" được thế giới từ mỗi cuốn sách theo một góc độ nhất định.
Ngày nay sách nói được nhân rộng phục vụ cho cả những đọc giả bình thường. Những ai quá bận rộn không thể dành thời gian cho việc đọc sách có thể nhờ sách nói, hay có thể một ông bố bà mẹ nào đó không đủ sức thu hút con mình trong mỗi lời kể, cũng có thể nhờ sách nói.Hãy cảm nhận những gì tốt đẹp nhất...mà sách nói đem lại cho chúng ta !
http://www.sachdia.com/audio-books-1.html
Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015
HỌC YÊU THƯƠNG!
Đừng hơn thua với cuộc đời làm gì, con ạ
Hãy để người dành lấy phần hơn
Con hãy chậm bước dù là người đến muộn
Dù phần con chẳng ai nhớ để dành !
Hãy vui lên trước điều nhân nghĩa
Và hãy buồn với những chuyện bất nhân
Con hãy tin vào những điều có thật
Là con người - sống để yêu thương.
Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015
VẬT CHẤT KHÔNG MANG LẠI HẠNH PHÚC!
Cảm thấy thất vọng? Dưới đây là 7 lý do vì sao vật chất sẽ không mang đến hạnh phúc.
1. Hứng thú rồi sẽ giảm dần.
Có đồ mới sẽ mang đến sự hài lòng nhất thời, chắc chắn rồi, nhưng hạnh phúc lâu dài? Không hẳn đâu. Sở hữu mẫu iPhone mới nhất có thể sẽ rất tuyệt, nhưng hãy yên tâm rằng thậm chí mẫu mới hơn (và tốt hơn) sẽ ra mắt. Rồi những thứ mà bạn sở hữu sẽ luôn có những mẫu khác tốt hơn, vì vậy hãy bỏ nhu cầu phải có thứ mới-nhất-và-tốt-nhất-đi và bạn sẽ hạnh phúc với những gì mà mình có.
2. Nó sẽ làm bạn phân tâm khỏi những thứ thật sự quan trọng.
Theo đuổi vật chất sẽ khiến bạn phân tâm khỏi một thứ quan trọng: theo đuổi mục tiêu. Có thể khá khó để giữ được hứng thú với mục tiêu của mình khi mà thành công đòi hỏi sự kiên nhẫn (thứ ngược lại với sự thỏa mãn tạm thời mà vật chất mang đến cho bạn). Nhưng bạn có nghĩ rằng đạt được một mục tiêu có ý nghĩa với mình sẽ khiến bạn hạnh phúc hơn việc có một đống đồ đạc rồi khiến bạn cảm thấy trống rỗng trước khi có thể nhận ra điều đó không?
3. Có càng nhiều, khao khát càng cao.
Bạn đã từng chú ý rằng con nít có thể mở quà, nhìn một thoáng và rồi ném nó sang bên cạnh không hề chần chừ để mở món quà khác không? Hành động này minh họa cho chuyện sẽ diễn ra nếu bạn say mê những thỏa mãn nhất thời đi kèm với vật chất. Cho dù bạn có nhiều bao nhiêu đi nữa, bạn vẫn sẽ cảm thấy không đủ. Đó là bởi vì bạn đang cố bổ khuyết khoảng trống rỗng về cảm xúc bằng một thứ vật chất.
4. Bạn hầu như không thể dùng hết đồ đạc được.
Có nhiều đồ đạc thì hay ho gì nếu như bạn không thật sự dùng hết chúng? Mớ phim mà bạn không xem, sách mà bạn không đọc và quần áo mà bạn không mặc có thể mang tặng cho bạn bè, bán cho cửa hàng mua bán đồ cũ hay đóng góp cho từ thiện. Nếu không sử dụng nó, có lẽ bạn cũng nên làm ra tiền (hoặc khiến người khác vui vẻ) với nó.
5. Ít đồ hơn = ít bừa bộn hơn = ít stress hơn
Một ngôi nhà ngăn nắp sẽ khiến bạn cảm thấy gọn gàng và hạnh phúc. Điều này không có nghĩa là bạn cần bỏ hết những món đồ từng dùng hay làm những chuyện khác quyết liệt hơn, nhưng không thể phủ nhận rằng sống trong ngôi nhà bừa bộn sẽ khiến bạn cảm thấy rất stress. Hãy đối mặt với sự thật rằng: Bạn luôn có nhiều hơn mà bạn có thể cần. Nếu một tên trộm lẻn vào nhà và chôm đi món đồ nào đó (trừ khi là thứ quá hiển nhiên hay quá mắc), thì chưa chắc bạn sẽ nhận ra nó đã bị trộm. Đừng ngần ngại mà hãy bỏ những thứ không thiết đi. Vài tuần sau, hãy bắt đầu từ từ dọn dẹp nhà cửa và hỏi bản thân rằng: ‘Mình có thứ nào có chức năng giống cái này, mà tốt hơn không?’ Và nếu câu trả lời là ‘Có’, hãy bỏ nó đi.
6. Có nhiều hơn chưa chắc đã tốt hơn.
Nghiên cứu trong tờ báo về Tâm lý học đã nhận ra rằng có nhiều hơn chưa chắc đã tốt hơn (ngược lại còn tệ hơn!). Sao có thể như thế? Những người giàu đã quên làm thế nào để tận hưởng cuộc sống. Tận hưởng là một khả năng mở ra những trải nghiệm cảm xúc tích cực. Ví dụ như, một kỳ nghỉ sẽ có ba giai đoạn:
Có thể sống trong một cuộc sống xa hoa dường như khiến việc tận hưởng những thứ nhỏ bé khó hơn. Hãy chậm lại, sống cuộc sống hiện tại và tận hưởng mọi trải nghiệm tích cực để có những nụ cười lâu dài hơn.
7. Không thể mua hạnh phúc ở cửa hàng.
Hạnh phúc không phải là một thứ hiện hữu mà bạn có thể mua nó giảm giá vào ngày Thứ sáu tăm tối được. Nếu bạn muốn mua thứ gì đó có thể mang đến hạnh phúc, hãy dùng tiền để trải nghiệm (không phải là vật chất). Niềm vui khi mua đồ sẽ phai dần theo thời gian, khi mà bạn đã quen với việc có nó rồi (ví dụ như khi nó không còn ‘lấp lánh’ và ‘mới mẻ’ nữa). Nhưng dùng tiền để trải nghiệm sẽ giúp bạn đến gần những người mà mình yêu thương hơn, và mang đến cho bạn những ký ức tuyệt đẹp mà cả đời bạn sẽ nhớ mãi.
Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài đăng nổi bật
NÊN NÓI GÌ TRONG CUỘC SỐNG!
BẠN NÊN NÓI ĐIỀU HẠNH PHÚC HƠN LÀ CÁC RẮC RỐI! VÌ CHỈ NHƯ VẬY BẠN MỚI THẬT SỰ HẠNH PHÚC.
